Lừa em học sinh dễ thương và nhà địt nhau, nghĩ suy gì đó, tôi bất giác như bị định thân, Lừa học sinh cấp 3 dễ thương và nhà xếp hình tâm trí hoàn toàn trống rỗng, không biết là nên đuổi theo hay ngồi lại… – Sao V không đuổi theo? – Phượng chợt lên tiếng. – … Không hiểu sao khi đôi chân tôi định dợm bước, có một thứ gì đó vô hình níu tôi ngồi xuống. Thật ra, tôi đang muốn gì đây? Trong một khoảnh khắc, nụ cười của Diệp bỗng loáng thoáng hiện lên trong tâm trí, tôi là kiểu người gì đây? Không. Nụ cười đó hiện lên không phải vì tôi nhớ đến ai kia, mà là vì tôi đang dần quên ai kia.